Chủ Nhật, 31 tháng 10, 2021

Anh còn nhớ hồng vàng và thạch thảo?

Tôi không nhớ được bất kỳ câu chuyện nào, kể cả là về loài hoa yêu thích nhất – hồng vàng và thạch thảo. Đơn giản bởi vì, tự bản thân chúng tôi đã viết lên câu chuyện của mình, cùng nhau qua nhiều năm tháng.

Tôi tin rằng bất kỳ cô gái nào cũng thích được nhận những đóa hoa

Không chỉ vì “phụ nữ là những bông hoa đẹp”, những đóa hoa còn thay muôn vàn lời nói khó giãi bày của những chàng trai nhút nhát, vụng lời. Chẳng thế mà, mỗi loài hoa đều được gắn với một câu chuyện, một truyền thuyết, một ý nghĩa sâu sắc.

Tôi thì không nhớ được bất kỳ câu chuyện nào, kể cả là về loài hoa yêu thích nhất – hồng vàng và thạch thảo. Đơn giản bởi vì, tự bản thân chúng tôi đã viết lên câu chuyện của mình, cùng nhau qua nhiều năm tháng.

Mẹ tôi là giáo viên dạy Văn. Tuổi trẻ, thời thanh xuân của mẹ tràn đầy lãng mạn, bay bổng. Ngày còn chưa lấy chồng, ngôi nhà mẹ ở cùng ông bà ngoại có một mảnh vườn bên hông nhà. Ngoài trồng những luống rau xanh, bà ngoại dành cho mẹ và dì một khoảnh để trồng hoa. Mẹ và dì đã chọn trồng hoa hồng. Nhưng cây hoa hồng của mẹ không trổ được bông. Mẹ rất buồn khi nhìn những bông hồng dì trồng bắt đầu nở bung sắc đỏ.

Đấy cũng là thời điểm bố tôi được xuất ngũ. Bố về thăm mẹ và mang tặng mẹ một bó hoa thạch thảo trắng. Bố kể rằng, bố biết loài hoa này tình cờ trong lần đi tập huấn, tưởng chỉ là một loài hoa dại, nhưng nhìn chúng khiến bố nghĩ đến mẹ, mẹ cũng mong manh, dịu dàng như những cánh hoa nhỏ nhắn kia. Đó cũng là lần đầu tiên bố tặng hoa cho mẹ, cũng là lần đầu tiên mẹ biết đến loài hoa có tên thạch thảo.

Thạch thảo mong manh, khiêm nhường và giản dị (Ảnh: Internet).
Thạch thảo mong manh, khiêm nhường và giản dị (Ảnh: Internet).

Thạch thảo đã trở thành loài hoa tình yêu của bố mẹ tôi. Sau đó, bố còn cất công tìm cho mẹ hạt giống hoa để mẹ trồng và mẹ đã trồng thành công. Vẻ đẹp của thạch thảo thật khiêm nhường khi đặt cạnh nhiều loài hoa khác. Nhưng với mẹ, nó là đẹp nhất. Cũng như với bố, mẹ là đẹp nhất. Không cần một câu chuyện truyền thuyết nào để truyền tải ý nghĩa của những bông hoa thạch thảo, khi nó đã là một phần trong câu chuyện tình của bố mẹ. Vậy nên, khi biết mang thai tôi là con gái, bố mẹ muốn đặt cho tôi cái tên Thạch Thảo.

Tôi được nghe bố kể câu chuyện này, vào ngày kỉ niệm ngày cưới của bố mẹ. Bố rủ tôi cùng đi chợ hoa để mua một bó hoa thạch thảo tặng mẹ. Tôi vừa bất ngờ, vừa có chút “ghen tị” với mẹ. Thì ra, bố mẹ tôi đã có một tình yêu như vậy, loài hoa kia đã là một nhân chứng cho một câu chuyện thật đẹp. Và đặc biệt hơn, tôi và những bông hoa thạch thảo lại có một sự liên kết thật ý nghĩa. Ngồi sau xe bố ngày hôm đó, ôm bó hoa trắng trong tay, tôi đã đem lòng yêu thạch thảo.

Thạch thảo là nhân chứng cho tình yêu của bố mẹ tôi (Ảnh: Internet).
Thạch thảo là nhân chứng cho tình yêu của bố mẹ tôi (Ảnh: Internet).

Tôi yêu thạch thảo vì nó gắn với tình yêu và hạnh phúc của bố mẹ tôi, và tôi được sinh ra từ đó. Khi nghĩ về tình yêu, tôi luôn mơ về một tình yêu như vậy. Nhưng dường như, cái tên Thạch Thảo không mang cho tôi sự yên bình như mong muốn của mẹ.

Hồng vàng và thạch thảo

Đó là khi tôi phải lòng một đóa hồng vàng, trong một chiều mùa đông tháng 11, ở góc ngã tư Bà Triệu – Nguyễn Du. Những bông hồng vàng nổi bật trong không gian giá rét, ảm đạm của mùa đông, như cách Lâm bước vào cuộc sống của tôi. Lâm mua hồng vàng tặng mẹ, tôi tự mua tặng mình. Chúng tôi gặp nhau tình cờ nơi gánh hàng hoa, chỉ bán duy nhất những đóa hồng vàng.

Từ ngày quen anh, cuộc sống của tôi tràn đầy những bó hồng vàng xen lẫn thạch thảo trắng. Anh từng nói, riêng với hoa hồng thì sắc vàng không hợp để những người yêu nhau tặng nhau, nhưng chỉ cần tôi thích, anh vẫn sẽ tặng tôi. Tôi chẳng bận tâm điều không phù hợp kia là gì, tôi chỉ biết, giây phút đầu tiên tôi yêu loài hoa này, cũng là giây phút tôi gặp được anh. Đó là định mệnh, là tình yêu của chúng tôi.

Tôi gặp anh tình cờ, nhờ những đóa hồng vàng (Ảnh: Internet).
Tôi gặp anh tình cờ, nhờ những đóa hồng vàng (Ảnh: Internet).

Nhưng đến một ngày, anh lặng lẽ và đột ngột rời khỏi thế gian, tôi sợ những cánh hồng vàng từ giây phút đó.

Nhiều năm về sau, tôi vô tình đọc được bài thơ “Không phải lỗi của hoa hồng vàng”. Tôi nhớ lại lời ngày xưa anh nói, hồng vàng không nên dành tặng cho người yêu nhau. Lẽ ra tôi nên tin điều đó. Bài thơ như những nét vẽ, chầm chậm khắc họa lại bức tranh về tôi, hồng vàng và anh. Bây giờ, góc phố đó đã vắng bóng những đóa hồng vàng rồi, tôi cũng chưa từng nhận hồng vàng từ ai, sau anh. Tôi giữ những bó hồng vàng trong tim, để giữ mãi sắc vàng rực rỡ năm nào từng sưởi ấm trái tim tôi trong một chiều đông lạnh giá.

Chẳng phải vì những bông thạch thảo mà bố mẹ tôi mới yêu nhau, cũng chẳng phải lỗi ở những bó hồng vàng mà đoạn đường của tôi và anh bị chia ngả. Sau tất cả, những đóa hoa trở thành một lá thư đong đầy những kí ức tươi đẹp, những lời nói cất sâu tận đáy tim dành cho một người đặc biệt nhất.

Những cánh hoa như những lá thư gửi đến người đặc biệt nhất (Ảnh: Internet).
Những cánh hoa như những lá thư gửi đến người đặc biệt nhất (Ảnh: Internet).

Anh có còn nhớ loài hoa nào em yêu?



source https://bloganchoi.com/anh-con-nho-hong-vang-va-thach-thao/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét